Sắp xếp đời mình khi còn có thể

15/03/2018 - 16:28

PNO - Có lẽ chúng ta bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc đến cảm xúc của bản thân, sắp xếp đời mình, sống cuộc sống của chính mình hơn là đặt đời mình vào bàn tay của con cái.

Sân chùa đầy lá. Người ken nhau từng bước, mùi hương xộc vào mắt cay nồng. Ngồi dưới tán cây đa mát rượi, nhìn cơ man nào là người đi viếng chùa đầu năm mới, với rất nhiều dáng vẻ, tôi nghe lòng bâng khuâng, mơ hồ nhận ra dù là ai, dường như chúng ta đều có những khoảng trống chênh vênh, đôi khi thiết tha lắm một nơi nương tựa, dẫu là chốc lát.

Sap xep doi minh khi con co the
Ảnh minh họa

 “Cháu có con chưa?”. Tôi giật mình trước câu hỏi nhẹ nhàng, thân mật của người đàn bà luống tuổi ngồi kế bên. Trông bà thật đẹp. Chiếc áo sơ-mi tay dài màu nâu được cắt may rất khéo, phối với quần tây màu kem khiến bà toát lên vẻ chỉnh chu nền nã. Chỉ sau nụ cười và ánh mắt như sẵn sàng nghe chuyện của tôi, bà xoay xoay chiếc lá vàng trong tay, ánh mắt buồn xa xăm, bà miên man kể về mình, như lâu lắm rồi mới có dịp.

Bà đi sang Mỹ định cư khi hai con, một trai một gái còn tuổi tiểu học. Sang bên ấy vài năm thì ông mất. Một mình bà, bỏ quên sách vở và những viên phấn, bỏ quên ánh mắt ấm áp của những người đàn ông hướng về mình.

Gần 20 năm bà cố gắng làm việc để hòa nhập vào một xã hội mà có giàu tưởng tượng đến mấy bà cũng không thể hình dung. Khó nhọc vô cùng cho một thân phận tha hương. Bà chỉ biết làm việc, làm việc và con cái.

Các con lớn, hơn 5 năm nay bà ở một mình. Một năm đôi ba lần chúng đến thăm. Bà ngồi bên bàn ăn, nghe các con cháu ngồi bên kia nói với nhau bằng thứ ngôn ngữ, về những vấn đề mà bà cứ ngẩn ngơ như mình đi lạc.

Giấc mơ về một rặng dừa xanh bên dòng sông ngầu đục phù sa, về một vùng ánh nắng ấm áp, về ngôi chùa nghi ngút khói hương trở đi, trở lại trong bà. “OK. Mẹ cứ về Việt Nam nếu mẹ thấy thích”. Câu nói của hai đứa con nhẹ nhàng như buông một vật gì đó vướng tay. “Cũng buồn cháu nhỉ?”, bà nói nhẹ, không nhìn tôi, ánh mắt hướng về những mảnh lá vàng bị dẫm nát nằm tơi tả trên nền xi-măng xỉn màu.

Mẹ gọi điện báo ông mất. Ông gần 90 tuổi, nhà sát vách nhà tôi ở quê và có họ xa với mẹ. Bà mất lâu lắm, mất vì băng huyết khi sinh cậu Út. Mẹ kể, lúc ấy mẹ đã lớn, mỗi ngày thấy ông bế cậu đi khắp xóm để xin bú thép. Biết bao người đàn bà góa chồng, cả những cô con gái, thoáng chùng lòng khi thấy một mình ông nách bốn con.

Có tin ông cảm tình với bà này cô kia, sự thật thế nào chưa rõ, chỉ biết đến ngày ông già yếu cũng thui thủi một mình đi chợ nấu ăn, lúc nằm một chỗ cũng chỉ có cô giúp việc nhà cậu Út ngày hai lần mang cơm và lau dọn sơ sơ. Những đêm cúp điện hay mưa to sấm giật đùng đùng, mẹ qua ngồi cạnh ông, nghe ông gọi tên từng đứa con mà ứa nước mắt. 

Chị đồng nghiệp tái hôn khi đã ngoài 50 tuổi. Tôi đi đám cưới tập hai cũng vài lần, toàn là những người thân quen cả. Lần nào, tôi cũng thấy vẻ bối rối có chút ngại ngùng trong ánh mắt của những người trong cuộc. Duy buổi tiệc tuyên hôn của chị lần này tôi không tìm ra điều đó.

Sap xep doi minh khi con co the
Ảnh minh họa

Mắt sáng lấp lánh, chị cười suốt buổi, chiếc áo dạ hội dài màu xanh ngọc khiến chị rạng rỡ và trẻ trung đến ngỡ ngàng. Chị ôm lấy tôi, nói nhỏ khi tiễn tôi về: “Chị cần có người bầu bạn em à. Con cái không thể bên mình mãi. Chúng có cuộc đời của chúng. Từ chối cơ hội lần này, tuổi già của chị sẽ tội nghiệp. Và cũng tội cho con phải không?”.

Những lời nói của chị cứ luẩn quẩn mãi trong đầu tôi. Có lẽ chúng ta bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc đến cảm xúc của bản thân, sắp xếp đời mình, sống cuộc sống của chính mình hơn là đặt đời mình vào bàn tay của con cái. Bởi lẽ con rồi còn có con của chúng, có những vấn đề riêng của chúng.

Một căn nhà, một số tiền, một bạn đời, những người bạn thân có lẽ phải được chuẩn bị khi hãy còn có thể, hơn là cả cuộc đời gom lại trao hết cho những đứa con để rồi con bay đi - lẽ tất nhiên - mình khuỵu xuống trong nỗi tủi hờn và sự xót thương của người khác. Có nên chăng? 

Loan Duyên

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI
  • “Người thứ ba”

    “Người thứ ba”

    20-12-2024 10:00

    Thế nhưng, cũng chính vì quá thân, cộng với suy nghĩ “thân thì không cần giữ kẽ”, chị thường xuyên làm chúng tôi khó xử.

  • Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    Chuyện tình cha mẹ tôi: Ba mê rửa chén vì muốn mẹ nghỉ ngơi

    20-12-2024 06:34

    Mấy chục năm qua, chị em tôi đã quen thuộc với hình ảnh ba vào bếp. Ba tình nguyện làm "người đam mê rửa chén" vì ba yêu gia đình.

  • 70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    70 tuổi, cha tôi vẫn miệt mài làm rẫy giữ đất

    19-12-2024 17:54

    Mỗi lần nghĩ đến hình ảnh cha già cặm cụi đi cắt cành, bón phân, kéo ống nước tưới cây, tôi thấy lòng đau như ai cắt từng khúc ruột.

  • Xuân… nhặt

    Xuân… nhặt

    19-12-2024 06:46

    Nhà không rộng, chỉ có khoảng ban công là có thể nuôi cây. Vậy là ba cứ đem cây về chăm sóc, tưới tắm, nâng niu.

  • Tôi đi thuê người yêu

    Tôi đi thuê người yêu

    18-12-2024 17:05

    Tại TPHCM, có một dịch vụ được chào mời vừa công khai lại vừa kín đáo: dịch vụ của những người yêu thuê giờ.

  • Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    Tuổi ăn đám cưới, tuổi viếng đám tang

    18-12-2024 10:30

    Tôi nhận ra, ở độ tuổi ngấp nghé 50 của mình, tôi đi viếng đám tang nhiều hơn những đám, tiệc khác.

  • “Tạm ứng” gối chăn

    “Tạm ứng” gối chăn

    18-12-2024 06:17

    Trong công việc, cuộc sống, người ta có thể tạm ứng nhiều thứ, nhưng tạm ứng gối chăn sẽ để lại nhiều hậu quả khó lường.

  • Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    Chỉ đường cho hươu: Yêu người hơn tuổi

    17-12-2024 18:37

    Lòng con canh cánh về mối tình ngang trái của mình. Mỗi khi nghe ai đó nói “phi công trẻ”, “hồng hài nhi”… là con lại chộn rộn, mắc cỡ.

  • Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    Ai rồi cũng tập thể thao: Bước ngoặt huy hoàng trong công cuộc tập luyện của tôi

    17-12-2024 12:48

    Bạn thuyết phục ròng rã mấy tháng trời. Bạn bảo sẽ cùng tôi đi bộ về đích để tôi không thấy ngại.

  • Chữ hiếu trong kinh doanh

    Chữ hiếu trong kinh doanh

    17-12-2024 08:51

    Tôi thích được ngồi nghe mẹ kể chuyện xưa, được ăn cơm với mẹ, được cùng mẹ đi thăm bà con… Mấy món mẹ nấu là ngon nhất thế giới.

  • Trăm năm trong cái nắm tay

    Trăm năm trong cái nắm tay

    17-12-2024 06:03

    Người ta có thể dễ dàng đến bên nhau, nhưng liệu có bao nhiêu người đi được cùng nhau tới tuổi xế chiều?

  • “Siêu xe” của ông nội

    “Siêu xe” của ông nội

    16-12-2024 16:19

    Chiếc “siêu xe” của ông nội đã theo chủ nhân được gần 15 năm. Mỗi ngày, ông luôn dành thời gian chăm chút nó, như người bạn đồng hành đáng tin cậy.

  • Lời nói như dao

    Lời nói như dao

    16-12-2024 13:03

    Cần tránh những lời nói xúc phạm, miệt thị, thay vào đó là những lời nói lịch sự, tôn trọng, góp phần xây dựng mối quan hệ.

  • Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    Trẻ em cần thế giới thật đầy yêu thương

    16-12-2024 06:21

    Các nghiên cứu đã chứng minh trẻ em cần được neo giữ trong thế giới thật, quan hệ thật, trách nhiệm, tình yêu thật. Hoạt động ảo không thể thay thế được.

  • Khoảnh khắc dài nhất

    Khoảnh khắc dài nhất

    15-12-2024 17:58

    Chỉ cần gặp mẹ, được ngồi gần mẹ, mọi chênh chao, chơi vơi, xáo trộn đều được lắng xuống, chữa lành.

  • Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    Ngoại vẫn chắt chiu những hạt mè

    15-12-2024 16:54

    Có lẽ vì vị mè ướp đẫm mồ hôi của ngoại, cũng có thể vì khói bếp thân thương làm thơm chén cơm nóng hổi quyện cùng vị muối mè mằn mặn.

  • Con bình thường hay đặc biệt?

    Con bình thường hay đặc biệt?

    15-12-2024 06:48

    Mong con thông minh vượt trội hay chỉ cần con khỏe mạnh, bình thường, câu trả lời của bạn là gì?

  • Ngưng đổ lỗi!

    Ngưng đổ lỗi!

    14-12-2024 19:37

    Người luôn tự coi mình là nạn nhân hiếm khi nhận ra lỗi của chính mình, cũng khó có cơ hội nhận ra khả năng của bản thân khi cố gắng.