Cầm tiền của con, sao mà nặng

14/03/2019 - 11:00

PNO - “Nuôi thằng Dũng ăn học từ nhỏ tới lớn, tốn không biết bao nhiêu tiền. Giờ cầm hai triệu của nó, sao mà nặng”.

Dì Năm tôi bệnh đã mấy ngày. Anh Dũng con trai dì, đưa cả nhà về thăm. Từ Sài Gòn về quê mất bốn giờ. Ăn với dì Năm một bữa cơm, ngủ một đêm, sáng hôm sau cả nhà anh lại đi. Vợ anh lấy ra xấp tiền: “Vợ chồng con biếu má hai triệu. Má ráng thuốc thang tẩm bổ. Mọi việc nhờ cậy chị hai và chú út, tụi con bận quá”. Dì Năm ngại ngần cầm: “Má cám ơn vợ chồng con”. Anh chị đi rồi, dì Năm thở dài: “Nuôi thằng Dũng ăn học từ nhỏ tới lớn, tốn không biết bao nhiêu tiền. Giờ cầm hai triệu của nó, sao mà nặng”. 

Cam tien cua con, sao ma nang

Còn nhớ, năm anh Dũng đậu đại học là lúc chị hai đang học năm thứ hai. Dì Năm không lo nổi cho hai người, nên chị hai phải nghỉ học, đi làm công nhân, phụ má nuôi em ăn học. Tôi từng nhìn thấy mắt chị trũng sâu, thiếu ngủ do tăng ca. Từng xót xa khi nhìn đôi chân dì Năm quanh năm lở loét vì lội ruộng cấy cày… Ánh mắt chị hai sáng rỡ khi nói tới ngày anh Dũng ra trường, đi làm, lãnh lương về đưa cho má. Còn dì Năm lặng lẽ mỉm cười. Nụ cười lấp lánh bao hy vọng.

Rồi cũng tới lúc anh Dũng đi làm. Nhưng lương của anh còn phải dành dụm mua laptop, xe máy. Dì Năm tặc lưỡi, “nó tự lo thân, không phải nuôi là mừng rồi”. Mới hai năm, anh Dũng thông báo sẽ cưới vợ ở Sài Gòn. Tôi nhớ hôm dì thông báo hôn sự với má tôi mà mặt buồn hiu. Dì kể, nhà gái giàu lắm. Anh Dũng dặn sính lễ cưới dâu phải coi cho được. Vì cái sự “coi cho được” nên dì hỏi mượn má tôi hai cây vàng. Má tôi đưa vàng cho dì, nhưng rầy, nhà mình sao thì cưới vậy, bày vẽ chi mắc nợ. Dì Năm không dám trái ý anh Dũng. Lo xong đám cưới, dì mắc nợ ba cây vàng. Số nợ đó, dì trả hơn sáu năm mới dứt.

Cam tien cua con, sao ma nang

Anh Dũng giờ ở biệt thự, đi xe hơi. Một năm đôi lần, anh đưa cả nhà về quê. Lần nào, vợ anh cũng cho dì một, hai triệu. Dì Năm buồn. Chuyện tiền nong nhạy cảm. Mẹ chồng nàng dâu, dù gì cũng có khoảng cách. Mỗi khi thiếu hụt, dì đâu dám hỏi xin. Tôi trách anh Dũng, anh hồn nhiên: “Có bao nhiêu tiền, anh đưa vợ hết. Vợ anh cho má bao nhiêu là tùy lòng. Má cần thêm, sao không nói với vợ anh. Anh nghĩ, con dâu cho tiền má chồng có ý nghĩa hơn con ruột”.

Mỗi lần tôi về quê chồng đều biếu má chồng ít tiền. Tôi cũng đưa riêng cho chồng ít tiền, dặn anh biếu má. Tôi biết, tiền tôi biếu là đạo dâu con. Tiền con trai má cho mới là tiền tình tiền nghĩa, là yêu thương đong đầy mà bà mẹ nào cũng thấy ấm áp khi nhận. Mà, những năm tháng thức khuya dậy sớm để làm lụng nuôi con của mẹ cha, tiền nào có thể lấp đầy. Vậy nên, đừng vì tiền mà làm mẹ cha đau lòng. 

Đức Phương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI