Con ở rể, mẹ ngậm ngùi

04/03/2019 - 18:00

PNO - Vợ chồng tôi vò võ trong căn nhà vườn rộng thênh thang, cứ tưởng tuổi già có con cháu làm điểm tựa, mà sao thấy xa xôi quá.

Tôi không biết mình nên vui hay buồn, bởi các con tôi, trai gái gì cũng chẳng đứa nào lập gia đình mà được ra riêng cho thoải mái. Con trai thì ở rể, con gái phải làm dâu. ­­­­­­­­­­

Con gái ở chung với cha mẹ chồng còn có thể chấp nhận được. Nhưng chuyện ông bà sui kêu con trai tôi ở rể, tôi thật sự thấy khó chịu. Vợ chồng con trai không phải không đủ sức mua nhà riêng, mà vì nhà người ta neo người. Họ bảo coi con trai tôi như con ruột, còn bảo hợp tuổi với con trai tôi, rất thích tính tình của nó… Ban đầu, tôi không chịu, nhưng vì chồng động viên: “Mình còn khỏe, còn hai con gái chạy tới chạy lui. Ông bà bên ấy chỉ có một đứa con gái, mà họ đau ốm triền miên, nên cứ để người ta bắt rể nghen bà”. Tôi cắn răng nghe theo.

Con o re, me ngam ngui
Cho dù ông bà ấy tâm lý với con trai đến mức nào, tôi vẫn cứ ấm ức. (Ảnh minh hoạ)

Con trai kể “ở bển, con luôn được chiều chuộng. Cha mẹ vợ chưa làm bất cứ chuyện gì khiến con thấy tự ti bởi thân phận ở rể”. Cho dù ông bà ấy tâm lý với con trai đến mức nào, tôi vẫn cứ ấm ức. Lòng tôi ngổn ngang, thậm chí có khi cho mình bất hạnh. Những ngày lạnh lẽo thế này, phải chi có con dâu quạt than mà hơ tay chân cho ấm, có con trai cho an tâm những ngày mưa bão, có đứa cháu nội mà hủ hỉ cho vui. Ai bảo tôi cổ hủ mặc kệ, tôi không chịu nổi hai từ “ở rể” vịn ngay vào con mình. Một thời gian dài, tôi không nhìn mặt con trai cũng vì con chấp nhận “ở rể”.

Còn nhớ mỗi khi gia đình con trai về nhà tôi chơi vài hôm, là ông bà bên ấy cứ nhảy nhổm, “ông bà ngoại nhớ cháu quá, mau về chứ nhà cửa vắng vẻ”. Tôi giận lắm, cảm giác như bị mất đứa con trai, mất cả dâu và cháu nội. Lẽ ra, chúng ở đằng nhà tôi mới phải, chứ sao lại… tréo ngoe vậy. Tôi càng giận khi nghe con dâu khoe: “Cha mẹ con khoái ảnh lắm. Trái gió trở trời, cha đau lưng, là ảnh giành phần xoa bóp. Nửa đêm nửa hôm, mẹ nhờ chuyện gì, ảnh cũng sẵn sàng xách xe chạy. Mỗi khi cha mẹ đi bệnh viện, ảnh xin nghỉ làm để đưa đi”. Con dâu thật lòng đến độ vô tâm khi chạm vào nỗi đau của mẹ chồng. Thử hỏi bà mẹ nào có đứa con trai duy nhất đi ở rể mà không ganh tỵ với những gì con dâu kể lại. 

Đôi khi tôi nghĩ mình bất hạnh. Con trai ở rể, con gái làm dâu nhà người ta, đứa nào cũng hăng say phục vụ gia đình nhà bên đó, làm tôi nghĩ con cái quên trách nhiệm với cha mẹ ruột. Vợ chồng tôi vò võ trong căn nhà vườn rộng thênh thang, cứ tưởng tuổi già có con cháu làm điểm tựa, mà sao thấy xa xôi quá. Chồng tôi an ủi: “Bà dù sao cũng còn có tui”. Ổng vừa nói vừa đưa tay gồng để cố nổi lên con chuột già, thấy muốn xỉu. Kể ra, con cái mang lại hạnh phúc cho người khác, thì cũng tự hào lắm, nhưng trong trường hợp của tôi, sao cứ ngậm ngùi. 

Bình Minh

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI